Với các bé ở độ tuổi mẫu giáo, việc học các kỹ năng sống thông qua các câu chuyện ngắn vừa mang đến cho bé sự thích thú, vừa giúp bé có được những bài học vô cùng hữu ích. Dưới đây là 10+ truyện kỹ năng sống cho trẻ mầm non mẹ có thể kể cho con nghe.
Câu chuyện Dê đen và dê trắng
Dê đen và Dê trắng cùng sống trong một khu rừng. Hàng ngày, cả hai thường đến uống nước và tìm cái ăn ở trong khu rừng quen thuộc.
Một hôm, Dê trắng đi tìm cái ăn và uống nước suối như mọi khi. Dê đang mải mê gặm cỏ, bất chợt một con Sói ở đâu nhảy xổ ra.
Sói quát hỏi:- Dê kia! mi đi đâu?
Dê trắng sợ rúm cả người, lắp bắp:
- Dạ, dạ, tôi đi tìm... tìm cỏ non và...và uống nước suối ạ!
Sói lại quát hỏi:
- Mi có gì ở chân?
- Dạ, dạ, chân của tôi có móng ạ...ạ!
- Trên đầu mi có gì?
- Dạ, dạ, trên đầu tôi có đôi sừng mới nhú...
Sói càng quát to hơn:
- Trái tim mi thế nào?
- Ôi, ôi, trái...trái tim tôi đang run sợ...sợ...
- Hahaha...
Sói cười vang rồi ăn thịt chú Dê trắng tội nghiệp.
Dê đen cũng đi tới khu rừng để ăn cỏ non và uống nước suối. Đang tha thẩn gặm cỏ, chợt Sói xuất hiện, nó quát hỏi:
- Dê kia, mi đi đâu?
Dê đen nhìn con Sói từ đầu tới chân rồi ngước cổ trả lời:
- Ta đi tìm kẻ nào thích gây sự đây! Sói bị bất ngờ, nó hỏi tiếp:
- Thế dưới chân mi có gì?
- Chân thép của ta có móng bằng đồng.
- Thế...thế...trên đầu mi có gì?
- Trên đầu của ta có đôi sừng bằng kim cương!
Sói sợ lắm rồi, nhưng vẫn cố hỏi:
- Mi...mi...trái tim mi thế nào?
Dê đen dõng dạc trả lời:
- Trái tim thép của ta bảo ta rằng: hãy cắm đôi sừng kim cương vào đầu Sói. Nào, Sói hãy lại đây.
Ôi trời, sợ quá, con Sói ba chân bốn cẳng chạy biến vào rừng, từ đó không ai trông thấy nó lởn vởn ở khu rừng đó nữa.
Bài học rút ra: Con phải thật dũng cảm trước các khó khăn thử thách, sự kiên cường và ý chí của mình sẽ chiến thắng được cái xấu.
Truyện Cậu bé Tích Chu
Ngày xưa, có một bạn tên là Tích Chu. Bố mẹ Tích Chu mất sớm, Tích Chu ở với bà.
Hàng ngày bà phải làm việc quần quật kiếm tiền nuôi Tích Chu, có thức gì ngon bà cũng dành cho Tích Chu. Ban đêm, khi Tích Chu ngủ thì bà thức quạt. Thấy bà thương Tích Chu, có người bảo:
– Bà ơi! Lòng bà thương Tích Chu cao hơn trời, rộng hơn biển. Lớn lên, Tích Chu sẽ không khi nào quên ơn bà.
Thế nhưng lớn lên, Tích Chu lại chẳng thương bà. Bà thì suốt ngày làm việc vất vả, còn Tích Chu suốt ngày rong chơi. Vì làm việc vất vả, ăn uống lại kham khổ nên bà bị ốm. Bà lên cơn sốt nhưng chẳng ai trông nom. Tích Chu mãi rong chơi với bạn bè, chẳng nghĩ gì đến bà đang ốm. Một buổi trưa, trời nóng nực, cơn sốt lên cao, bà khát nước quá liền gọi:
– Tích Chu ơi, cho bà ngụm nước. Bà khát khô cổ rồi!
Bà gọi một lần, hai lần…rồi ba lần nhưng vẫn không thấy Tích Chu đáp lại. Mãi sau Tích Chu thấy đói mới chạy về nhà kiếm cái ăn. Tích Chu ngạc nhiên hết sức thấy bà biến thành chim và vỗ cánh bay lên trời. Tích Chu hoảng quá kêu lên:
– Bà ơi! Bà đi đâu? Bà ở lại với cháu. Cháu sẽ mang nước cho bà, bà ơi!
– Cúc cu … cu! Cúc … cu cu! Chậm mất rồi cháu ạ, bà khát quá không thể chịu nổi phải hóa thành chim để bay đi kiếm nước. Bà đi đây, bà không về nữa đâu!
Nói rồi chim vỗ cánh bay đi. Tích Chu hoảng quá chạy theo bà, cứ nhằm theo hướng chim bay mà chạy. Cuối cùng Tích Chu gặp chim đang uống nước ở một dòng suối mát. Tích Chu gọi:
– Bà ơi! Bà trở về với cháu đi. Cháu sẽ đi lấy nước cho bà, cháu sẽ giúp đỡ bà, cháu sẽ không làm bà buồn nữa!
– Cúc …cu…cu, muộn quá rồi cháu ơi! Bà không trở lại được nữa đâu!
Nghe chim nói, Tích Chu òa khóc, Tích Chu thương bà và hối hận. Giữa lúc đó, có một bà tiên hiện ra, bà bảo Tích Chu:
– Nếu cháu muốn bà trở lại thành người thì cháu phải đi lấy nước suối Tiên cho bà cháu uống. Đường lên suối Tiên xa lắm, cháu có đi được không?
Nghe bà Tiên nói, Tích Chu mừng rỡ vô cùng, vội vàng hỏi đường đến suối Tiên, rồi chẳng một phút chần chừ, Tích Chu hăng hái đi ngay.
Trải qua nhiều ngày đêm lặn lội trên đường, vượt qua rất nhiều nguy hiểm, cuối cùng Tích Chu đã lấy được nước suối mang về cho bà uống. Được uống nước suối Tiên, bà Tích Chu trở lại thành người và về ở với Tích Chu.
Từ đấy, Tích Chu hết lòng yêu thương chăm sóc bà.
Bài học rút ra: Hãy luôn yêu thương người thân của gia đình mình khi có thể, đừng vì mải chơi mà quên mất việc mình cần phải quan tâm giúp đỡ người khác đến lúc lại phải hối hận.
Truyện Cậu bé chăn cừu
Ngày xửa ngày xưa, ở một ngôi làng nọ có một cậu bé chăn cừu. Mỗi ngày, cậu đều dắt đàn cừu ra ngoài đồng để gặm cỏ xung quanh còn cậu thì nằm trên cánh đồng nhìn chúng. Công việc của cậu là chỉ cần canh chừng đàn cừu khỏi lũ sói đói và lùa đàn cừu trở về làng khi trời sụp tối. Việc chăn cứu cứ lặp đi lặp lại ngày này qua ngày khác như thế, nên cậu bé cảm thấy buồn chán trong lòng và quyết định nghĩ ra trò lừa mọi người trong làng một vố cho vui. Trước đó, người dân trong làng đã dặn cậu bé rằng nếu nhìn thấy đám sói đói kia xuất hiện thì hãy hét to lên để họ có thể chạy đến giúp cậu nhanh nhất.
Nghĩ thế là cậu liền đứng lên và chạy đến bên bìa cánh đồng và hét thật lớn: “Sói! Có sói! Sói! Có sói!”. Nghe thấy tiếng cậu bé la thất thanh, những người đàn ông trong làng hốt hoảng bỏ dở việc đang làm, ngay lập tức chạy đến ngay cánh đồng chăn cừu để giúp cậu đuổi sói. Nhìn thấy cảnh tượng lúc ấy, cậu bé cảm thấy rất thích thú vì mọi người đã hối hả chạy tới, tay cầm chiên, cuốc, gậy gộc và hét to để đuổi sói. Khi chạy đến nơi, mọi người nhìn xung quanh nhưng chắng thấy con sói nào cả. Họ đếm lại số cừu và chắc chắn rằng không có con nào bị bắt mất nên họ yên tâm quanh trở về nhà. Họ chỉ nghĩ rằng đám sói vì nghe tiếng la kêu cứu và tiếng hô hào đuổi bắt của người dân nên đã hoảng sợ mà bỏ chạy đi mất. Trong khi đó, cậu bé cười ngặt nghẽo đắt chí và nghĩ mình thật thông minh khi lừa được người dân trong làng.
Ngày hôm sau, ra đồng chăn cừu cậu lại nảy ý định tiếp tục lừa mọi người. Cậu hét to: “Có sói! Cứu cháu với! Sói sẽ ăn thịt cừu của cháu mất”. Rồi cậu tiếp tục hét lên và chạy về phía làng: “Lại có sói! Cứu cháu với! Có sói! Có sói!”. Một lần nữa, khi nghe tiếng la hét kêu cứu của cậu bé chăn cừu mọi người lại bỏ hết công việc đang làm mà chạy đến giúp cậu đuổi sói. Họ đã nghĩ rằng hôm qua đám sói đã vụt mất mòi ngon có lẽ hôm nay chúng sẽ rất đói nên mọi người đã cố gắng chạy thật nhanh và tạo ra nhiều tiếng ồn hơn khi chạy để lũ sói nghe được mà khiếp sợ rồi bỏ chạy.
Cậu bé cười ngặt nghẽo khi nhìn thấy dân làng vừa chạy hối hả, vừa la hét để lũ sói sợ. Nào ngờ đến nơi chẳng có con sói nào ở đấy cả. Khi nhìn thấy cậu bé luôn miệng cười khoái chị, những người trong làng đã ngầm hiểu ra rằng cậu bé đang cố ý gây dựng để đánh lừa mọi người. Họ đã rất tức giận và nói với cậu: “Này thằng bé kia, hãy coi chừng đấy. Rồi sẽ đến lúc mày phải kêu cứu thảm thiết mà chẳng ai chạy đến cứu đâu!”. Nghe dân làng nói thế, cậu bé chẳng hề thấy có lỗi hối hận mà lại càng cười to hơn.
Một ngày nọ, có một con sói hung dữ đang dần tiến xuống cánh đồng, đó là một con sói thật sự. Nó nhìn thấy đàn cừu đang gặm cỏ ngon lành bèn chạy xông vào. Cậu bé chưa bao giờ trông thấy một con sói nào lớn và hung tợn đến như vậy, cậu không biết mình phải làm gì để bảo vệ đàn cừu khỏi nguy hiểm. Lúc này cầu mới chạy thật nhanh về làng để cầu cứu, cậu vừa chạy vừa hét lớn: “Sói! Có một con sói to! Có một con sói thật đang đến!”. Người dân trong làng ai cũng đều nghe thấy tiếng la hét đó, nhưng mọi người lại nghĩ đến việc bị lừa hai lần trước nên chẳng thèm quan tâm và vẫn tiếp tục ngồi trò chuyện về nhau.
Dù cậu bé đã dùng mọi lời nói cố gắng thuyết phục mọi người tin vào lời nói của mình, tin rằng lần này thật sự là một con sói to đã xuất hiện đang muốn ăn thịt đàn cừu. Nào ngờ họ mặc kệ cậu chỉ cười và bảo: “Chắc thằng nhóc này lại bày trò để lừa chúng ta nữa đấy”. Thế là cậu bé đành bỏ cuộc và quay trở lại cánh đồng. Về đến nơi, cậu bé thấy đàn cừu của mình đã bị đám sói đói kia ăn thịt hết. Lúc này cậu bé mới ngồi xuống và bật khóc. Cậu biết rằng tất cả đều là lỗi của cậu. Cậu đã lừa mọi người trước và không ai còn tin một kẻ nói dối cả, thậm chí là khi kẻ đó đang nói thật.
Bài học rút ra: Nói dối vô cùng có hại, dù trong bất kỳ trường hợp nào con cũng không được phép nói dối. Sống trung thực sẽ luôn được mọi người yêu mến, quý trọng, còn khi con hay nói dối mọi người sẽ chán ghét và không tin con nữa.
Chú lừa khôn ngoan
Một con lừa đang vui vẻ ăn cỏ trên một ngọn đồi mà không hề hay biết rằng có một con sói đang rình nó. Khi con lừa ăn xong và ngẩng đầu lên, nó ngỡ ngàng nhận ra con sói đang đứng nhìn mình. Con lừa biết rằng mình phải suy nghĩ nhanh nếu muốn tự cứu lấy bản thân. Nó bắt đầu hét lên như thể mình đang bị thương rất nặng. Nghe tiếng hét, con sói không hiểu chuyện gì đang xảy ra nên nó đã tiến lại gần và hỏi:
– Mày bị sao vậy?
– Một cái gai đâm vào chân tôi, anh có thể giúp tôi lấy nó ra được không?
– Tại sao tao phải làm thế?
– À, tại vì điều này có lợi cho anh. Cái gai rất nhọn. Nếu anh ăn thịt tôi, cái gai sẽ bị kẹt trong cổ họng của anh đấy.
Nghe cũng có lý, sói chạy lại định giúp con lừa lấy cái gai ra. Tuy nhiên, khi sói đến gần, con lừa đá cho con sói mấy cái và nhanh chân chạy trốn. Con sói bị choáng váng và không kịp nhận ra chuyện gì nữa. Sau khi bình tĩnh lại, sói nhận thấy rằng mình bị mất vài cái răng. Sói cảm thấy vô cùng xấu hổ và thầm nguyền rủa về sự ngu ngốc của mình.
Bài học rút ra: Khi gặp chuyện không may hoặc những tình huống khó khăn, con phải luôn giữ bình tĩnh và dùng trí khôn của mình để giải quyết vấn đề. Đừng vội nghe lời người khác mà hãy dùng não phán đoán thật chính xác trước khi đưa ra quyết định.
Truyện Tiếng vọng của núi
Đang đi chơi trong núi, gấu con chợt nhìn thấy một hạt dẻ. Gấu con vui mừng reo lên: “A!”. Ngay lập tức, có tiếng “A!” vọng lại. Gấu con ngạc nhiên kêu to: “Bạn là ai?”. Lại có tiếng vọng từ vách núi: “Bạn là ai?”. Gấu con hét lên: “Sao không nói cho tôi biết?”. Núi cũng đáp lại như vậy. Gấu con bực tức: “Tôi ghét bạn”. Khắp nơi có tiếng vọng: “Tôi ghét bạn”. Gấu con tủi thân, òa khóc.
Về nhà, gấu con kể cho mẹ nghe. Gấu mẹ cười bảo: “Con hãy quay lại và nói với núi: “Tôi yêu bạn”. Gấu con làm theo lời mẹ. Quả nhiên có tiếng vọng lại: “Tôi yêu bạn”. Gấu con bật cười vui vẻ.
Bài học rút ra: Muốn nhận lại sự yêu thương, quan tâm và quý mến của mọi người thì chính con cũng phải đối xử với mọi người xung quanh y như vậy. Nếu con cư xử không tốt với mọi người thì con chỉ nhận lái sự chán ghét và khó chịu.
Xem thêm:
- Dạy kỹ năng sống cho trẻ tự kỷ tại nhà
- Danh sách các phần mềm dạy kỹ năng sống cho trẻ mầm non được yêu thích nhất
Kiến và chim bồ câu
Một con Kiến không may bị rơi xuống nước. Nó vùng vẫy và la lên:
– Cứu tôi với, cứu tôi với!
Nghe tiếng kêu cứu của Kiến, Bồ Câu nhanh trí nhặt một chiếc lá thả xuống nước. Kiến bám vào chiếc lá và leo lên được bờ.
Một hôm, Kiến thấy người thợ săn đang ngắm bắn Bồ Câu. Ngay lập tức, nó bò đến, cắn vào chân anh ta. Người thợ săn giật mình. Bồ Câu thấy động liền bay đi.
Bồ Câu tìm đến chỗ Kiến, cảm động nói:
– Cảm ơn cậu đã cứu tớ.
Kiến đáp:
– Cậu cũng giúp tớ thoát chết mà.
Cả hai đều rất vui vì đã giúp nhau.
Bài học rút ra: Hãy luôn giúp đỡ người khác khi có thể và luôn ghi nhớ biết ơn người khác khi được giúp đỡ. Có thể người con giúp vào ngày hôm nay chính lại là người giúp con vào ngày mai.
Bộ lông rực rỡ của chim Thiên đường
Chim Thiên Đường đi tha rác về lót ổ để chuẩn bị cho mùa đông sắp đến. Chim Thiên Đường bay rất xa, chọn những chiếc lá thật đẹp, những ngọn cỏ thật mềm.
Tìm được chiếc lá sồi đỏ thắm, Thiên Đường vội ngậm vào miệng mang về. Khi Thiên Đường bay qua tổ Sáo Đen, Sáo Đen ngỏ lời xin Thiên Đường chiếc lá sồi, Thiên Đường vui vẻ tặng chiếc lá cho Sáo Đen.
Thiên Đường lại bay tiếp và tìm được một cành hoa lau màu tím hồng. Khi Thiên Đường bay qua tổ Gõ Kiến, bày Gõ Kiến con rối rít gọi, muốn được xem cành hoa lau. Thấy bầy chim non thích cành hoa lau, Thiên đường không nỡ mang về, lại bay đi kiếm cành lá khác.
Một lúc lâu sau, Thiên Đường mới tìm được một cụm cỏ mật khô vàng rượi, thơm mát. Về qua tổ chim Mai Hoa, thấy cái tổ trống tuềnh toàng, chim Mai Hoa lại đang bị ốm, Thiên Đường mủi lòng, gài cụm cỏ mật che gió cho bạn. Mai Hoa vẫn run lập cập, Thiên Đường không biết làm cách nào cho bạn đỡ rét. Thiên Đường nhìn xuống ngực rồi lấy mỏ rứt ra từng túm lông xốp mịn của mình để lót ổ cho Mai Hoa
Mùa đông đã đến. Những cơn gió lạnh buốt thổi vào chiếc tổ sơ sài của chim Thiên Đường. Chim Thiên Đường loay hoay sửa lại tổ, che kín được mặt này thì mặt kia lại trống hoác. Bộ lông màu nâu nhạt của Thiên Đường xù lên, trông thật xơ xác và tội nghiệp.
Chèo Bẻo bay ngang qua, trông thấy thế vội loan báo cho mọi loài chim được biết. Sáo Đen, Gõ Kiến, Mai Hoa, Bói Cá,…cùng rất nhiều bạn bè khác bay ngay đến sửa lại tổ giúp Thiên Đường. Ai cũng yêu quý người bạn tốt bụng nên chẳng mấy chốc Thiên Đường đã có một chiếc tổ thật đẹp. Chèo Bẻo chợt nảy ra một ý định và đem bàn với các bạn. Lời Chèo Bẻo được các bạn tán thưởng. Lập tức, mỗi chú chim rứt trên bộ lông của mình một chiếc lông quý: chiếc màu đỏ thắm, chiếc màu xanh cánh trả, chiếc màu vàng tươi, chiếc màu đen tuyền…gom góp lại thành một chiếc áo đem tặng chim Thiên Đường.
Từ đó, chim Thiên Đường luôn khoác trên mình một chiếc áo nhiều màu rực rỡ, vật kỉ niệm đấy ý nghĩa của biết bao loài chim bé bạn.
Bài học rút ra: Hãy luôn yêu thương giúp đỡ đến mọi người xung quanh, con sẽ được mọi người yêu mến và quý trọng khi có tấm lòng lương thiện.
Đeo chuông cho mèo
Vì mèo mà cuộc sống họ nhà chuột trở nên khó khăn. Ngày nào chuột cũng bị mèo săn bắt.
Một hôm, họ nhà chuột tụ họp bàn tính xem làm cách nào để thoát được mèo. Bàn đi tính lại, chuột không nghĩ được giải pháp nào.
Bấy giờ một con chuột nhắt mới lên tiếng:
─ Tôi xin có ý kiến. Sở dĩ chúng ta bị bắt là bởi vì chúng ta không biết khi nào mèo đến cạnh chúng ta. Bây giờ, chúng ta hãy đeo cái chuông này quanh cổ mèo. Như vậy, khi nào mèo đến gần, chúng ta sẽ đều nghe rõ và dễ dàng lẩn trốn.
Lời đề nghị này được mọi người khen hay.
Cho đến một lúc sau, một con chuột già đứng dậy và nói:
─ Tốt lắm, thế nhưng ai sẽ là người đeo chuông cho mèo đây?
Lũ chuột cứ con này nhìn con kia không con nào nói gì. Thấy vậy, chuột già liền bảo:
─ Nói thì bao giờ cũng dễ nhưng làm thì mới khó.
Bài học rút ra: Lời nói luôn đi kèm với hành động, có những lời nói ra thì dễ nhưng đến khi làm rất khó. Vì thế con phải suy nghĩ thật kỹ trước khi nói ra.
Ngỗng và rùa
Hai vợ chồng Ngỗng và rùa vốn là những người bạn tốt với nhau. Khi mùa hè đến, trời dần dần nóng hơn khiến hồ nước bắt đầu cạn kiệt nước. Vì thế, vợ chồng ngỗng và rùa đã lên kế hoạch đi tìm ở một chỗ mới. Tuy nhiên, rùa lại không thể bay được nên vợ chồng ngỗng quyết định sẽ mang rùa đi theo cách vợ chồng ngỗng sẽ cùng ngậm một cái cây, mỗi con ngậm một đầu và chú rùa cũng ngậm ở giữa cái cây đó. Điều duy nhất rùa phải nhớ là nhất định không được mở miệng khi ngỗng đang bay nếu không thì rùa sẽ bị rơi xuống đất.
Sau đó chúng đã bắt đầu cuộc hành trình đi tìm nhà mới của mình. Khi thấy chúng bay trên trời mọi người đều bất ngờ ngạc nhiên và bắt đầu la hét lên. Đột nhiên có một cai đó cười và nói: “Nhìn lên trời kìa, có một con rùa biết bay”. Con rùa tức giận đến quên mất là nó không được nói chuyện khi đang bay và lập tức đáp lại: “Tại sao lại cười tớ?”. Và đương nhiên ngay sau khi đáp lại rùa đã bị rớt xuống đất còn vợ chồng ngỗng thì bay đi mất.
Rùa vẫn còn một chút may mắn là rùa rơi lên một lùm cây nên không bị thương. Sau khi rớt xuống, rùa mới cảm thấy ân hận rằng nếu như rùa nhớ và không lên tiếng lúc đó thì giờ này rùa đã vui chơi cùng vợ chồng ngỗng ở nơi ở mới rồi.
Bài học rút ra: Không nên nóng giận nói vội vàng khi bị người khác trêu chọc, hãy thật bình tĩnh để tránh gây hại cho bản thân. Khi được người khác giúp đỡ cũng cần tập trung, không nên để ý quá nhiều đến xung quanh tránh hại đến mình và người khác.
Cún con đi lạc
Có một cậu bé bị mất con cún con yêu quý của mình và tìm kiếm xung quanh. Cậu bé đã tìm khắp căn nhà nhưng không thấy cún đâu cả. Cậu đi lang thang khắp nơi từ sáng đến tối nhưng vẫn không tìm thấy.
Cậu bé trở về nhà trong tâm trạng buồn bã. Khi thấy anh hàng xóm đang ngồi bên hiên nhà, cậu đến gần để chúc ngủ ngon và sẵn tiện hỏi thăm xem anh này có nhìn thấy cún con của mình ở đâu không.
– Anh Tí ơi, sáng giờ anh có thấy con cún của em ở đâu không? Em đã tìm nó khắp nơi từ sáng đến giờ.
– Ồ có đấy. Có một con cún đang gặm xương ở đằng kia kìa. Anh không biết cún đó do em nuôi nên không báo em biết.
Có một cậu bé bị mất con cún con yêu quý của mình và tìm kiếm xung quanh. Cậu bé đã tìm khắp căn nhà nhưng không thấy cún đâu cả. Cậu đi lang thang khắp nơi từ sáng đến tối nhưng vẫn không tìm thấy.
Cậu bé trở về nhà trong tâm trạng buồn bã. Khi thấy anh hàng xóm đang ngồi bên hiên nhà, cậu đến gần để chúc ngủ ngon và sẵn tiện hỏi thăm xem anh này có nhìn thấy cún con của mình ở đâu không.
– Anh Tí ơi, sáng giờ anh có thấy con cún của em ở đâu không? Em đã tìm nó khắp nơi từ sáng đến giờ.
– Ồ có đấy. Có một con cún đang gặm xương ở đằng kia kìa. Anh không biết cún đó do em nuôi nên không báo em biết.
Bài học rút ra: Không ngừng nỗ lực bạn sẽ được kết quả như mong đợi. Sự kiên trì, nhẫn nại và lòng tử tế của bạn cũng sẽ được đền đáp sớm.
Chú lừa hát
Ngày xửa ngày xưa, có một người giặt đồ thuê nuôi một con lừa để giúp anh ta vận chuyển quần áo từ nhà ra bờ sông và ngược lại. Thế nhưng, con lừa này không thích những món ăn mà ông chủ cho nó. Vì vậy, nó quyết định đi đến cánh đồng gần đó để ăn món cỏ mà nó yêu thích.
Một ngày nọ, khi đang đi, chú lừa gặp một con cáo và kết bạn với nó. Chúng tìm thấy một cánh đồng trồng toàn dưa hấu và cùng nhau ăn. Dưa hấu quá ngon nên lừa ăn rất nhiều và cao hứng nói với con cáo rằng: “Tôi muốn hát”.
Con cáo đáp: “Nếu cậu hát, con người sẽ biết mình đang phá hoại mùa màng của họ và sẽ chạy đến đánh chúng ta chết mất”. Con lừa không nghe lời khuyên của cáo mà vẫn hát. Thấy vậy, con cáo đã nhanh chóng nhảy qua hàng rào và biến mất trước khi dân làng đến đánh lừa.
Bài học rút ra: Hãy lắng nghe ý kiến của người khác, đừng tự tin quá đà để nhận lại hậu quả xấu.
Trên đây là bộ sưu tập truyện kỹ năng sống cho trẻ mầm non mà Monkey sưu tầm gửi đến quý độc giả. Hy vọng với những mẩu truyện này, cha mẹ có thể kể cho bé nghe, giúp bé học được nhiều điều thật hay và bổ ích. Hãy cùng theo dõi các bài viết khác của Monkey để có thêm được nhiều bài học thật hay hơn nhé.
The Shepherd Boy & the Wolf - Ngày truy cập: 30/06/2022
https://read.gov/aesop/043.html
Ants and pigeons- Ngày truy cập: 30/06/2022
https://steemit.com/esteem/@muhammadkhalis/ants-and-pigeons-3d449f7745db9